scroll top
Tin này thuộc chuyên mục: Tin tức & Sự kiện
TỔNG KẾT & CÔNG BỐ GIẢI THƯỞNG CUỘC THI VIẾT VĂN CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 2011
21/11/2011
4121
ESO - Ngay sau khi Esuhai - Kaizen Yoshida School phát động “CUỘC THI VIẾT VĂN CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11” trong toàn thể học viên KYS, hơn 100 bài viết chan chứa tình cảm bày tỏ lòng biết ơn chân thành đến các thầy cô giáo Kaizen Yoshida School đã được gửi đến tham dự cuộc thi! Tất cả các bài viết dự thi dù được đánh máy hay nắn nót viết tay thì trên mỗi trang giấy đều hiển hiện nguyên vẹn tình cảm đơn sơ chân thành, mộc mạc mà sâu lắng cùng lời tri ân sâu sắc của người học trò gửi đến thầy cô giáo Kaizen Yoshida School kính yêu - người chắp cánh ước mơ cho cuộc đời mình !

Cuộc thi không chỉ là cơ hội lớn để các bạn học viên gửi lời tri ân của mình đến Thầy cô giáo Kaizen Yoshida School nhân ngày lễ tôn vinh các thầy cô mà còn là cơ hội để các học viên phát huy khả năng văn chương, kỹ năng viết cùng tư duy sáng tạo của bản thân, đồng thời để lại trong lòng các bạn kỷ niệm đẹp nhiều ý nghĩa trong thời gian các bạn học tập và rèn luyện tại Kaizen Yoshida School.

Dưới đây, Esuhai - Kaizen Yoshida School vui mừng công bố danh sách các bạn học viên đoạt giải thưởng “CUỘC THI VIẾT VĂN CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11”

Niềm vui của các học viên Lê Thị Lan Anh - Tăng Thị Huế - Nguyễn Hữu Hiếu - Trần Hoàng Hiệp - Huỳnh Thị Huyền Triệu - Trà Thị Kim Ngân - Võ Thị Lệ Dung - Lâm Đức An (Từ phải sang trái) bên gia đình Giám đốc - Hiệu trưởng Lê Long Sơn sau khi được Thầy trao giải thưởng và bằng khen

Và các bài viết đoạt giải “CUỘC THI VIẾT VĂN CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11”

GIẢI NHẤT - "NÉT BÚT TRI ÂN" (LÊ THỊ LAN ANH)






GIẢI NHÌ - "RA KHƠI" (TĂNG THỊ HUẾ)





GIẢI BA - TRI ÂN "NGƯỜI LÁI ĐÒ" (NGUYỄN HỮU HIẾU)





GIẢI KHUYẾN KHÍCH - "NƠI ĐÂY LÀ GIA ĐÌNH" (TRẦN HOÀNG HIỆP)


 NƠI ĐÂY LÀ GIA ĐÌNH…

18 tuổi, tôi thi rớt đại học: cũng chẳng sao! Vốn xuất thân từ gia đình có đến 10 thành viên mà chủ yếu lao động bằng chân tay và kinh nghiệm, đối với việc thi trượt đại học có lẽ cũng không gì là điều gì to tát cả.

Rồi cũng như bao bạn cùng trang lứa trong xóm, tôi cũng gia nhập vào đội ngũ lao động phổ thông. Đối với người lao động phổ thông, công việc cũng không có gì nhiều khó khăn hoặc phải lao tâm khổ trí, vắt óc suy nghĩ như những người lao động cấp cao, nhưng mọi thứ đều phải tuân theo quy luật của cuộc sống “đã lao động thì phải vất vả”. Và ở trong môi trường nào thì con người cũng phải thích nghi theo nó mà thôi. Để rồi trong môi trường đó không ít thì nhiều người ta cũng phải thờ ơ với cảm xúc bản thân mình, để có khi tai không kịp nghe, mắt không kịp nhìn niềm vui nỗi buồn nhân thế. Và như thế thời gian trôi đi, tâm hồn cũng biến chuyển như mảnh đất khô cằn không giọt nước mà thôi…

26 tuổi, tôi nhập học trường KAIZEN bắt đầu một cuộc sống mới. Đối với tuổi 26 có lẽ nó đã quá xa lạ với những trang giấy hồng, giọt mực tím hay chiếc cặp còn lận phong bánh in mà mẹ vừa bỏ vào sáng nay. Nhưng cảm xúc trong tôi vẫn hồi hộp và háo hức như thuở ban đầu khi bước chân vào lớp 1, bởi không khí ấm cúng, an bình từ một ngôi trường đem lại cảm giác đó.

Tôi nhập lớp Esu9 cùng các bạn mới, hướng dẫn chúng tôi kiến thức vỡ lòng, cùng một số nguyên tắc, tác phong Nhật Bản là cô NGỌC và cô MAI THI. Mọi khái niệm ban đầu thật bỡ ngỡ và lạ lẫm. Nhưng ngày nối ngày trôi qua, tôi chợt nhận ra điều từ hai cô muốn truyền đạt cho chúng tôi, không chỉ đơn thuần là kiến thức và nguyên tắc, tác phong NHẬT BẢN mà sâu thẳm trong đó còn là những bài học mang tính nhân bản, bài học của sự khai tâm. Sự khai tâm ở đây là tình yêu thương giữa thầy cô với học trò, sự đoàn kết giữa bạn bè tuy không cùng quê hương, hoàn cảnh nhưng cùng chung mục đích “Đến Nhật làm việc và phát triển bản thân”. Tất cả những điều tốt đẹp đó như cơn mưa mát lạnh tưới mát mảnh đất khô cằn, đem lại cảm giác an bình trong tâm hồn tôi.

Sau những tháng ngày miệt mài học tập, ngày chúng tôi tham dự phỏng vấn công ty FUJIKIKO cũng đến. Tôi không bao giờ quên những vất vả của hai cô trong việc giúp chúng tôi chuẩn bị và hướng dẫn chúng tôi sao cho chúng tôi có được kết quả phỏng vấn tốt nhất. Tất cả những sự nhiệt tâm của cô đã tiếp thêm sức mạnh, niềm tin cho chúng tôi.

Như một câu chuyện cổ tích kết thúc có hậu, sau những nỗ lực học tập và rèn luyện, tôi  và các bạn đã đậu phỏng vấn, niềm vui và hạnh phúc như vỡ òa. Sau khi đậu phỏng vấn, tôi tạm biệt hai cô giáo thân thương và các bạn Esu9 để gia nhập lớp FUJIKIKO.

Đón chúng tôi trong buổi đầu tiên của lớp mới là cô NHIÊN, thầy HÙNG, thầy BÌNH, cô MIURA, cô YUKI, cô TAKAHASHI… Những cái tên đã làm nên thương hiệu, mỗi giáo viên đều có mỗi phong cách giảng dạy, một sự thu hút riêng nhưng tất cả đều có tinh thần chung là làm việc hết mình, giảng dạy hết sức, cho đi những kiến thức cao đẹp, đem lại tình yêu thương, gắn kết trong tập thể 30 học viên chúng tôi.

Mỗi ngày là mỗi buổi học ấm cúng, mỗi ngày là sự cố gắng giảng dạy và học tập, mỗi ngày là mỗi kiến thức mới như món ăn tinh thần. Sau những giờ học, thầy cô dành thời gian để chia sẻ, lắng nghe những tâm tư và ước mơ cho tương lai của chúng tôi. Sự nâng đỡ, yêu thương ấy của các thầy cô như sợi dây vô hình gắn kết 30 học viên xa lạ đến từ mọi miền trở thành tập thể lớp FUJIKIKO đoàn kết, cùng tiến bộ.

Ngày 9/12 là ngày xuất quốc, kết thúc khóa học, đó là ngày mà chúng tôi phải chia tay thầy cô, rời xa mái trường thân thương này, sẽ không tránh khỏi niềm vui nỗi buồn, nước mắt hay nụ cười. Nhưng chúng tôi luôn gói trọn nó như những kỷ niệm đẹp để mang theo trong lòng chúng tôi bây giờ và mãi mãi…

Các bạn thân thương trường KAIZEN, tôi đã từng đọc hay nghe ở đâu đó rằng “Gia đình không phải chỉ riêng những con người cùng chung huyết thống sinh sống cùng nhau mà là những con người xa lạ cùng gắn kết và yêu thương giúp đỡ nhau nữa’’. Và các bạn… những bạn trẻ cùng chung mục đích như chúng tôi, vẫn còn đang học ở trường hay đang làm việc tại Nhật Bản, cho dù cuộc sống ngoài kia còn bao điều khó khăn với những bộn bề lo toan, các bạn đừng cảm thấy lo lắng hay cô đơn, vì trong trái tim chúng ta luôn ấm áp mãi tình thương yêu của các thầy cô giáo KAIZEN YOSHIDA SCHOOL - vì nơi mái trường KAIZEN chúng ta có một đại gia đình luôn đem lại cho chúng ta cảm giác yêu thương yên bình trong tâm hồn…

TRẦN HOÀNG HIỆP

 

GIẢI KHUYẾN KHÍCH -  GIA ĐÌNH KS3 (LÂM ĐỨC AN)

GIA ĐÌNH KS3

Ngày nảy, ngày nay có một gia đình đông con nọ, sống trên ngọn đồi Kaizen. Một gia đình luôn đầy ấp tiếng cười, nhộn nhịp. Trong gia đình có một người bố trách nhiệm, luôn quan tâm đến những đứa con của mình, một người mẹ cẩn thận luôn soi sét từng lỗi nhỏ của những đứa con của mình, một người ông hiền hòa, vui tính lúc nào cũng làm cho những đứa cháu của mình cười háo hức, những người anh em luôn quan tâm, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn cùng nhau. Vâng, đó chính là gia đình KS3 của chúng tôi. Tôi luôn tự hào vì mình là một thành viên trong gia đình đó.

Cũng đã được hơn một tháng, kể từ khi bước vào trường KaiZen, và trở thành một thành viên trong lớp KS3. Từ những bỡ ngỡ ban đầu, đến khi cảm nhận mình là một phần hơi thở của KS3, là những chuỗi ngày hạnh phúc nhất của tôi. Lúc mới vào tôi còn không biết chữ “Oden” nghĩa là gì. Từ lời nói của các anh trong lớp thì tuần nào cũng phải có đứa được ăn “Oden” từ thầy cô. Khi đó tôi cứ ngỡ rằng đó là một món ăn nào đó, và tôi cũng nhận ra rằng món ăn “Oden” này thật đặc biệt, được làm từ những lỗi lầm của chúng tôi và qua bàn tay chế biến của thầy cô giáo. Không hiểu tại sao tôi lại không có cảm giác ghét món ăn này, nhưng khi ăn thì lại không có cảm giác thích chút nào. Mỗi lần bị thầy “Oden” là mỗi lần tôi lại cảm giác được sự quan tâm của thầy, lại thấy được lỗi của mình và phải khắc phục ngay lập tức. Câu đầu tiên khi tôi bị “Oden” là “Em có nhận ra lỗi của mình không?”. Thật khó để trả lời câu hỏi này nếu tôi thực sự không biết lỗi của mình là gì, và nếu trả lời sai thì chắc chắn là tôi phải ăn cái Bánh “Oden” to hơn nữa. Những lần bị “Oden” như vậy là mỗi lần tâm trạng tôi cũng không tốt chút nào (“ăn Oden còn no hơn là ăn Cơm nữa”), nhưng tôi vẫn có một chút cảm giác vui gì đó, vì mình vẫn được thầy quan tâm, vẫn được thầy sửa lỗi, tôi sợ đến một lúc nào đó, không được thầy “Oden” nữa, điều đó sẽ rất buồn, giống như mình bị mất một thứ gì đó quan trọng của mình.

Cánh cửa mở ra, là khuôn mặt tươi cười của thầy, tôi luôn biết chắc là như vậy dù thầy vẫn còn đang ở bên ngoài. Thầy luôn nói “Chẳng có ai làm các bạn phải buồn cả, chỉ là do tự bản thân bạn mà thôi”, và như vậy tôi đã học thêm được một chiêu là mỗi ngày luôn tươi cười của thầy rồi. Mỗi lần thầy cười, không khí lớp học thay đổi hẳn, mọi người đều cười theo, niềm vui, sự tin tưởng luôn được tạo ra trong tiết học của thầy. Mới tuần vừa rồi, tôi cũng rất ngạc nhiên, và không thể không xúc động khi thầy tham gia trận bóng của lớp, mặc dù trời mưa, thầy vẫn tham gia đá cho cả hai đội. Thật sự tôi không giấu được cảm xúc của mình, lúc đó tôi chỉ muốn nói “Thầy tuyệt vời quá thầy ơi!”. Hôm đó là ngày 11/11/11, một ngày thật đặc biệt. Một ngày mà tôi cảm thấy bị áp lực nhất trong việc học. Suốt cả buổi học, việc đứng lên mà không thể nói hoàn thiện một câu và làm các bạn trong lớp phải chờ mình, tôi luôn thấy mình có lỗi, càng cố gắng thì mọi chữ trong đầu tôi lại biến mất, nhưng thầy vẫn vậy, vẫn chờ tôi, vẫn nhắc nhở tôi, và vẫn gọi tôi phát biểu, giải tỏa những áp lực của tôi. Tôi không biết cách nào để đáp lại niềm tin của thầy ngoài việc cố gắng học thật tốt hơn nữa, để niềm tin đó cứ vẫn mãi duy trì và tồn tại mãi mãi.

Cô là người dạy chúng tôi tính cẩn thận, trong giờ học nghe của cô, chắc tôi là người bị cô “Bakkin” nhiều nhất, chẳng biết sao mà tôi không thể lặp lại đúng hoàn chỉnh câu nói trong CD nữa, Không phải buồn vì “Bakkin” mà buồn vì dù cô có tạo cơ hội nhiều lần thì cũng chẳng thể lặp lại chính xác được. Việc mà tôi cần làm bây giờ chính là cố gắng nghe và lặp lại một cách chính xác cho thật tốt để không phải phí phạm những cơ hội mà cô dành cho tôi. Cô luôn bận rộn với những sấp bài chấm và sửa bài “Nikki” cho chúng tôi. Có những lúc tôi nhìn thấy được sự mệt mỏi của cô, nhưng đó chỉ là trong một giây nào đó, vì ngay sau đó cô luôn cười trở lại, thật khó để nhận biết khi nào là lúc cô đang buồn. Khi không khí lớp có vẻ chùng xuống, cô luôn làm cho nó trở lại trạng thái ban đầu. Thật đặc biệt, thú vị với những bài “Business mana” do cô soạn ra, chúng tôi đã được học rất nhiều từ những bài học như vậy, cô luôn kiểm tra thực hành sau những giờ học như vậy. Tôi luôn cảm thấy được sự quan tâm từ cô, mặc dù đã gây ra lỗi nghiêm trọng trong bài “Nikki” vừa rồi của mình, tôi dường như cũng đã thấy được sự thông cảm, và tha thứ từ cô - “Cảm ơn cô rất nhiều” .

Lớp tôi có một người ông đáng kính, lúc nào cũng chọc lớp cười bằng những câu nói và hành động “HenHen”. Chỉ bằng những động tác nhỏ mà có lúc tôi không thể nhịn được cười mặc dù cũng không hiểu thầy đang nói gì. Thầy rất kiên nhẫn khi nghe chúng tôi phát âm và sửa lại cho chúng tôi rất rõ ràng, khi chúng tôi không hiểu từ ngữ nào đó thầy luôn giải thích thật cặn kẽ. Thầy rất thích tham gia vào các hoạt động của chúng tôi, nào là đi ăn ốc, tổ chức tiệc tại nhà thầy…. rất vui và rất thú vị. Những lúc ấy, thầy thường chia sẻ cùng chúng tôi những kinh nghiệm của thầy khi sống và làm việc ở các quốc gia... điều ấy làm chúng tôi thêm ngưỡng mộ và yêu mến thầy. Những giờ được thầy phụ đạo là những giờ mà tôi luôn cố gắng cải thiện việc nghe của mình. Tôi muốn mình có thể hiểu hết được những điều thầy nói để có thể tiếp thu và học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm sống và làm việc được thầy chia sẻ trong mỗi giờ dạy của thầy.

Chúng tôi đang tiến đến Nhật Bản trên con thuyền KS3, dẫu sẽ phải gặp thêm những cơn sóng lớn, những cơn bão đến bất chợt, hay những lúc không thể xác định được phương hướng, nhưng chúng tôi vẫn tin tưởng vào những người thuyền trưởng của mình, là những thầy cô luôn dìu đắt, luôn chú ý đến những lỗi của chúng tôi để sao cho con thuyền của chúng tôi luôn đi đúng hướng. Và chúng tôi, những người anh em, những người thủy thủ trên chiếc thuyền sẽ luôn cùng nhau chiến đấu với ngọn sóng, với cơn bão tiếng Nhật, bằng niềm tin và sự đoàn kết, chúng tôi cùng hẹn nhau có một trận bóng đá vào ngày 12/12/12 tại Nhật Bản.

Con thuyền rồi cũng sẽ cập bến, và chúng tôi cũng sẽ phải tự đi trên con đường còn lại của mình. Những lời dạy của thầy cô, những lời dặn dò chỉ bảo, hay những lúc “Oden” cũng sẽ không còn nữa, nhưng nó vẫn luôn ở trong ký ức tôi như một bức tranh đẹp nhất, vô giá nhất mà tôi đã nhận được từ thầy cô. Món quà duy nhất mà tôi muốn gởi đến thầy cô đó là lời hứa của sự cố gắng học tập, làm việc để không phụ lòng thầy cô. Chúng tôi sẽ nỗ lực phấn đấu để thầy cô luôn tự hào vì mình đã có những người học trò xuất sắc nhất, đã quyết tâm sang Nhật học tập, làm việc và thành công trở về! Xin được kính chúc thầy cô luôn thật nhiều sức khỏe và có được thật nhiều niềm vui trong công việc.

                                                                                  Đứa học trò tinh nghịch của KS

 

GIẢI KHUYẾN KHÍCH - "TÌNH TRÒ" (TRÀ THỊ KIM NGÂN)





GIẢI KHUYẾN KHÍCH -  "CẢM ƠN THẦY CÔ" (VÕ THỊ LỆ DUNG)

Kính thưa Ban Giám Hiệu Trừơng KAIZEN, Ban tổ chức CUỘC THI VIẾT VĂN CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 2011.

Em tên là: Võ Thị Lệ Dung, là học sinh Lớp TRA 38 của Trường KAIZEN. Ngày nhập học là ngày 27/07/2011. Sau đây, em xin gửi bài cảm tưởng và những suy nghĩ của em về các Thầy Cô Giáo Trường KAIZEN nhân ngày 20/11. Chủ đề của bài viết là: CÁM ƠN THẦY CÔ!

CÁM ƠN THẦY CÔ!

Tính đến nay, em đựoc học ở Trường KAIZEN cũng đã gần 4 tháng rồi. Em bắt đầu nhận thấy đựơc sự may mắn của mình sau khi em đựơc học ở trường. Ở đây, không chỉ đơn thuần là việc em đựơc học tiếng Nhật, mà em còn đựợc học những bài học bổ ích trong cuộc sống, trong công việc để ngày càng hoàn thiện bản thân hơn. Và đúng như ý nghĩa của từ ”KAIZEN” là “cải thiện, cải tiến”, khi được học ở đây, em nhận thấy đựơc những sự thay đổi tích cực của từng thành viên trong lớp. Những sự chuyển biến tích cực này đều là nhờ vào sự chỉ dạy nhiệt tình, đầy trách nhiệm và đặc biệt là “cái tâm và lòng nhiệt huyết” với nghề giáo của các Thầy Cô ở Trường KAIZEN!

Hôm nay, nhân dịp kỷ niệm NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11, qua những cảm nhận của mình, em muốn gửi lời tri ân đến các Thầy Cô của Trường KAIZEN, nơi em đang học tập.

Trong thời gian học tập đầu tiên, lớp Tra 38 chúng em có rất nhiều khuyết điểm từ hành động đến cách suy nghĩ. Điển hình như việc chúng em không phát biểu ý kiến trong giờ học, không phải vì chúng em không hiểu bài học mà là vì mọi người lười nhác không phát biểu ý kiến. Và Thầy Cô cũng xóa đi sự lười nhác này của chúng em bằng cách đã phân tích cho chúng em hiểu rằng việc bày tỏ biểu hiện của mình đối với một vấn đề là một việc cần thiết cho công việc như thế nào bằng những ví dụ dẫn chứng cụ thể. Không những như vậy mà nó còn thể hiện thái độ tôn trọng đối với ngừơi nói và tôn trọng bản thân mình. Đó là sự cải thiện chuyển biến đầu tiên trong lớp em.

Cũng đã không ít lần lớp em tạo ra những sai lầm làm Thầy Cô rất buồn và thất vọng chỉ vì những sai phạm đã đựợc Thầy Cô nhắc nhở, lưu ý nhiều, có lúc Thầy không thể tiếp tục dạy đựơc nữa vì thất vọng và buồn lòng, còn Cô thì cũng không ít lần đỏ hoe cả mắt vì lớp em… Những lỗi lầm này, không phải là ở Thầy Cô đã dạy dỗ, chỉ dẫn chúng em không tốt mà là vì ở chúng em không chịu có sự thay đổi.  Vậy mà, Thầy Cô lại trách bản thân đã dạy không tốt làm cho chúng em cảm thấy có lỗi nhiều hơn với Thầy Cô và dần dần chúng em cũng đã thay đổi những việc làm không tốt này.

Chúng em luôn quý trọng và yêu mến các Thầy Cô ở trường KAIZEN bởi vì tình thương, lòng quan tâm, sự nhiệt tình và trách nhiệm của tất cả các Thầy Cô dành cho chúng em. Điều mà em quý trọng Thầy Cô nhất là các Thầy Cô không chỉ dạy chúng em về tiếng Nhật, về cách thích nghi công việc và cuộc sống ở Nhật Bản mà bên cạnh đó, Thầy Cô còn dạy chúng em phải biết đoàn kết, quan tâm và giúp đỡ lẫn nhau và nó càng có ý nghĩa hơn sắp tới đây, chúng em sẽ sống và làm việc 03 năm tại đất nựớc Nhật Bản. Em còn nhớ đã rất nhiều lần Thầy Cô đã phê bình, nhận xét rằng cái “tôi” của mỗi thành viên trong lớp quá lớn đến nỗi mỗi người một cách suy nghĩ, mỗi người một ý kiến, và chưa ai biết đoàn kết quan tâm đến ai. Và rồi dần dần, Thầy Cô cũng đã gạt bỏ cái “tôi” to lớn của chúng em và giúp chúng em xích lại  gần nhau hơn, hiểu và quan tâm đến nhau nhiều hơn. Mà việc này, ngay cả chính bản thân em cũng nghĩ là rất khó có thể cải thiện đựơc. Ấy vậy mà Thầy Cô đã giúp chúng em làm được điều này.

Không chỉ dừng lại ở những việc trên, Thầy Cô còn luôn bên cạnh và giúp chúng em vựợt qua những khó khăn, trở ngại trong cuộc sống, và hơn hết Thầy cô giúp chúng em hiểu về sự quan trọng của việc định hướng và lập kế hoạch cho tương lai để không chỉ 03 năm ở Nhật thật sự là có ý nghĩa, mà khi trở về chúng em đều có một công việc, một tương lai tốt hơn cho bản thân!

Thầy Cô đã luôn quan tâm và dõi theo từng bước đi của chúng em mà có lẽ những việc này từ sau khi rời ghế phổ thông đến giờ em vẫn chưa cảm nhận đựơc một cách sâu sắc như ngày hôm nay!

Nhìn lại thời gian vừa qua và đánh giá kết quả hôm nay, em xin không nói hết việc chúng em đã học hỏi đựơc những gì từ Thầy Cô mà em xin ghi nhận với tất cả lòng biết ơn về tất cả những điều tốt đẹp mà Thầy Cô đã dành trọn tình cảm, nhiệt huyết và đạo đức của nghề để dạy dỗ chúng em.Tục ngữ có câu:

“ Hoa thơm nhờ nhụy

Ngừời có giá trị nhờ đạo đức”.

Em xin dành tặng các Thầy Cô để gửi lời tri ân chân thành vì tất cả những tình cảm mà Thầy Cô đã dành cho chúng em. Thầy Cô luôn mãi là những “nhụy hoa” tỏa hương thơm cho cuộc đời và là tấm gương để làm hành trang cho con đường đến đất nước Nhật Bản của chúng em càng thêm có ý nghĩa. Và với em, nghề giáo luôn mãi là một nghề cao quý và tôn kính nhất. Nhân NGÀY NHÀ GIAO VIỆT NAM 20/11, em xin gửi lời chúc sức khỏe đến tất cả các Thầy Cô giáo, nhất là các Thầy Cô của Trường KAIZEN, kính chúc các Thầy Cô thật nhiều sức khỏe để tiếp tục nâng đỡ, dẫn dắt và đào tạo thế hệ trẻ chúng em  !

Em xin cám ơn các Thầy Cô!

 

GIẢI KHUYẾN KHÍCH -  "NHỮNG LỜI TRI ÂN" (HUỲNH THỊ HUYỀN TRIỆU)





NHẬP EMAIL CỦA BẠN VÀO ĐÂY ĐỂ NHẬN BẢN TIN VỀ CÁC CHƯƠNG TRÌNH HỘI THẢO, CÁC THÔNG TIN, KINH NGHIỆM SỐNG, VĂN HÓA NHẬT BẢN TỪ ESUHAI.
tin cùng chuyên mục
chia sẻ của bạn về tin này

Tin mới