scroll top
Chúc mừng bạn Dương Thị Hồng Ngát đã đậu Năng lực Nhật ngữ
[Gương mặt N2] Dương Thị Hồng Ngát – Học tập để hiểu hơn về chính mình
Đăng bởi Admin ngày 29-07-2025
14
0
Học tập giúp mình hiểu hơn về chính mình, kiểm soát tốt hơn cảm xúc, hiểu và thông cảm hơn với hoàn cảnh của người khác, dẫn mình tới gần hơn với tương lai mà mình mong muốn. Với mình, 3 năm qua thật sự rất quý giá.

Xin chào tất cả mọi người, mình là Dương Thị Hồng Ngát. Ngày mình đặt chân tới đất nước Nhật Bản là vào cuối tháng 12 năm 2019, cũng là giai đoạn đầu của đại dịch Covid. Hôm nay đây, mình có cơ hội được viết những lời này chia sẻ cùng mọi người.

Lời đầu tiên, mình muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc tới Thầy Lê Long Sơn, các Thầy Cô giáo, các Anh Chị, và cả những người bạn mà mình đã có duyên được gặp tại trường KaizenYoshidaSchool.

Sau khi nhập học, mình bắt đầu học tiếng Nhật từ con số 0, với những hiểu biết rất hạn hẹp về xứ sở Phù Tang. Những suy nghĩ khi ấy vẫn còn trẻ con, chưa biết mình thật sự thích gì, đam mê điều gì, mình giỏi cái gì và tương lai mình sẽ trở thành ai.

Như ý nghĩa của tên Trường, và có lẽ cũng là nguyện vọng của Thầy Sơn – mong muốn những Học viên của mình sẽ tiến bộ hơn, cải thiện hơn mỗi ngày – mình đã không chỉ được học tiếng Nhật, mà còn được học tác phong làm việc, luyện tập thể dục thể thao, thay đổi tư duy, mở rộng tầm nhìn, có cái nhìn xa hơn về tương lai lâu dài.

Đội ngũ Giáo viên luôn nhiệt huyết với công việc, điều đó tạo cho mình động lực lớn. Tiếng Nhật thật sự rất khó, và những áp lực khi học tại trường cứ giống như... quân đội vậy! Thế nhưng, thật sự mình biết ơn vô cùng vì nhờ các Thầy Cô đã liên tục cố gắng, thiết kế ra các phương pháp dạy và cách học hiệu quả. Sau khi sang Nhật, mình tiếp tục với cách học đó, nhờ vậy mà việc học tiếng Nhật trở nên hiệu quả hơn. Từ từ, tiếng Nhật trở thành một niềm vui với mình, và mình không bao giờ muốn từ bỏ nó.

Mình vẫn nhớ những bài chia sẻ của Thầy Lê Long Sơn và tinh thần khi Thầy truyền đạt chúng. Dù bận rộn, nhưng Thầy luôn tận tâm với Học viên, Thầy không chỉ nói mà còn biến tất cả những lời nói đó thành hiện thực. Ngày mình trở về sau 3 năm, Esuhai đã khoác lên mình một bộ cánh mới, điều đó cũng là một niềm tự hào vì mình từng là Học viên tại đây.

Mình học tiếng Nhật rất tự nhiên. Mình xem phim hoạt hình dễ thương như Doraemon, Maruko Chan, mình thích những chương trình thực tế của Nhật, những nội dung về tình yêu, gia đình – có lẽ vì mình thích sự bay bổng, một chút lãng mạn. Mình bắt chước âm điệu họ nói và cố gắng nghe bằng tiếng Nhật, phụ đề cũng bằng tiếng Nhật.

Vì là người đam mê ăn uống, nên mình thường xem YouTube các chủ đề về ẩm thực Nhật Bản, các bộ phim về đầu bếp... Ngoài ra, mình thích đạp xe lang thang. Vì hay bị lạc đường nên không ít lần phải hỏi đường – đó cũng là cơ hội để giao tiếp bằng tiếng Nhật. Khi chạy bộ hay tham gia tập thể dục cùng các ông bà ở công viên gần nhà, mình cũng học được rất nhiều. Buổi sáng từ 7–9 giờ, các ông bà tập trung lại mở đài tập thể dục. Mình thấy hay nên đứng xem, được gọi vào tập cùng, thỉnh thoảng còn được cho bánh kẹo nữa.

Ở Công ty, mình cũng luôn vui vẻ với mọi người. Lời chào hỏi là không thể thiếu nên từ từ cũng làm quen được nhiều người Nhật, có cơ hội nói chuyện và luyện tập tiếng Nhật. Khi mình nói sai sẽ được mọi người chỉnh sửa, nhờ vậy mà việc học trở nên vui hơn, cuộc sống cũng thú vị hơn.

Mình nhận ra rằng học tập không chỉ là ngồi với sách vở, mà còn ẩn mình trong nhiều hoạt động khác nhau. Mỗi người có những khả năng tiềm ẩn, năng khiếu và sở thích riêng. Cuộc sống thì muôn màu muôn vẻ, còn mình thì rất nhỏ bé, vì vậy mà việc học sẽ không bao giờ là đủ cả.

Nếu sáng thức dậy, mình tự hỏi “Hôm nay mình sẽ học được điều gì thú vị?” và tối về, mình nhìn lại xem hôm nay mình có gì mới hơn hôm qua – thì đó chính là bài học của ngày hôm nay. Những điều ấy có thể trở thành kinh nghiệm cá nhân hoặc kỷ niệm đẹp, và tất cả đều thuộc sự kiểm soát của bản thân.

Học tập giúp mình hiểu hơn về chính mình, kiểm soát tốt hơn cảm xúc, hiểu và thông cảm hơn với hoàn cảnh của người khác, dẫn mình tới gần hơn với tương lai mà mình mong muốn. Với mình, 3 năm qua thật sự rất quý giá. Ở Việt Nam, mình bị cuốn vào cuộc sống: gia đình, công việc, bạn bè... Nhưng khi sang Nhật, mình cảm nhận rõ cảm giác “một mình” – cũng sẽ có lúc buồn, cô đơn, chán nản.

Thế nhưng, cầu vồng xuất hiện sau cơn mưa. Lúc bạn rơi xuống đáy thì điều tiếp theo bạn chỉ có thể làm là đi lên. Chính vì vậy, quãng thời gian một mình đó – tự do đó – là lúc để bạn chọn:

“Bạn muốn trở thành ai?”
“Bạn muốn lãng phí thời gian vô bổ?”
“Hay bạn muốn học tập, phát triển bản thân và đi lên?”

Đó là lựa chọn của bạn. Còn mình thì luôn biết ơn nó.

Lúc mình quyết định vào Kaizen là khi mình muốn thay đổi để trở nên tốt hơn, có một công việc ổn định về sau và tầm nhìn dài hạn. Từ bây giờ vẫn còn rất nhiều thử thách phía trước, nhưng mỗi khi nhớ về Kaizen, mình như được điều chỉnh lại chiếc la bàn để không bị lạc hướng.

Một lần nữa, mình muốn gửi lời cảm ơn chân thành tới Nhà trường, và hy vọng những chia sẻ này sẽ phần nào giúp ích cho bạn.,br/> Xin cảm ơn!

0 bình luận
Gửi bình luận
Nơi kết nối và chia sẻ giữa các học viên Kaizen với senpai Dương Thị Hồng Ngát - chủ nhân bài viết - về kinh nghiệm học và thi tiếng Nhật hoặc đơn thuần là chào hỏi động viên.
Vui lòng nhập nội dung bên dưới
Vui lòng check "Tôi đồng ý với Quy định và Thỏa thuận sử dụng khi bình luận."
HỌ TÊN BẠN*
BẠN LÀ*
ĐỊA CHỈ EMAIL (địa chỉ email sẽ không được hiển thị)
BÌNH LUẬN CỦA BẠN*
Có thể bạn quan tâm